Saturday, June 5, 2010

THƯ GỬI HIẾU



Chào Cha Thiên,
Con là Hiếu, học cùng lớp giáo lý dự tòng với chị Nhung và đã được chị Nhung giới thiệu gặp Cha một lần. Được gặp Cha con rất vui và thấy rất thoải mái. Từ đó con có thiện cảm rất nhiều với Thiên Chúa giáo.
Giờ đây con chỉ còn một số băn khoăn mà con rất muốn Cha trả lời rõ ràng cho con. Bởi vì nếu không thì con cảm thấy bơ vơ và lạc lõng.
Điều trở ngại duy nhất của con khi đến với Công giáo là tính hình thức. Con bây giờ không bàn đến quan điểm của Nhà Thờ về tính cần thiết của nó. Điều con muốn hỏi Cha, với tư cách là đại diện của Nhà Thờ, là Nhà Thờ, hay Thiên Chúa nghĩ gì về một kẻ như con. Để con hiểu được mình bị bỏ rơi đến mức độ nào.
Con đã mua sách "Giáo lý của hội thánh Công giáo", đã đọc tuyên ngôn "Dominus Jesus". Và con hiểu là bất cứ một người Công giáo nào cũng phải tuyên xưng Đức Tin vào Mẹ Maria Đồng Trinh.
Bởi vì con đến Nhà Thờ trong tinh thần quý trọng tính thành thật của nó. Cho nên cũng vì thành thật, mà con hỏi Cha, là trong khi con còn chưa tin được Đức Maria Đồng Trinh thì chắc chắn con cũng chưa là người Công giáo được. Thế thì, trong khi đó, các lời cầu nguyện của con có được Thiên Chúa lắng nghe không? Trong khi con cố gắng thi hành Lề Luật của Người, làm theo lời Người dạy, "làm theo ý muốn của Cha ở trên trời" ... thì Thiên Chúa có đoái thương đến con không? Con tin Đức Jesus Kito là Thiên Chúa, theo nghĩa "Thiên Chúa là thần khí và là sự thật", "là tình yêu" ... chứ không phải theo lối nghĩ phụ thuộc vào một sự kiện thuần vật chất là do một người nữ đồng trinh sinh ra.
Con không bàn đến khía cạnh Đức Tin ở đây. Con chỉ hỏi là trong khi con còn ngờ ngợ, chưa mạnh dạn tuyên xưng điều đó, thì các đau khổ vẫn ập lên con, và các lời cầu nguyện của con, lối sống cố gắng nương theo Lề Luật của con, vốn là điểm tựa tinh thần duy nhất của con, sẽ được phán định như thế nào ? Nhà Thờ sẽ ruồng bỏ con chăng ? Thiên Chúa sẽ phớt lờ con chăng ? Người có cứu giúp con như đã dùng cánh tay mạnh mẽ mà đưa dân Israel ra khỏi Ai-Cập ?
Con không biết thế nào. Một đằng thì "Ai làm theo ý muốn của Cha Ta trên trời, thì người ấy là em trai, em gái và mẹ của Ta vậy", "giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế" (Gioan, 4:23). Một đằng thì "Nếu miệng bạn tuyên xưng Đức Giê-su là Chúa, và lòng bạn tin rằng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại từ cõi chết, thì bạn sẽ được cứu độ" (Rm, 10:9).
Nhà Thờ đối xử như thế nào với một người như con ? Mà quan trọng hơn, Thiên Chúa đối xử như thế nào với một người như con ? Một người vui mừng, hớn hở khi được đọc Lời Chúa nhưng đồng thời cũng ngại ngùng khi tuyên xưng Đức Mẹ Đồng Trinh. Chẳng lẽ không có một thái độ trung gian nào dành cho những ai sẵn sàng tuân thủ lời Jesus phán dạy mà chưa sẵn sàng cho việc tuyên xưng Đức Tin sao.
Mong Cha trả lời rõ ràng cho con.
Chào Cha.





Chào Hiếu nhé!
Trước hết mình và Hiếu cứ xưng hô với nhau là anh em cho nó tự nhiên.
Hiếu thân, anh rất biết tất cả những bức xúc của em khi em đưa ra những vấn nạn, nó được thể hiện ra ngay trong giọng văn của em.
Anh ghi nhận ở em có một tấm lòng thiện chí để tìm ra một chân lí, hay nói khác đi, nơi em đang khát vọng cho một kiếm tìm để sao cho mình có một cuộc sống bình an thật sự trước những vấn nạn thật khó hiểu của cuộc đời này.
Anh mong anh em mình thật bình tâm để chúng ta suy ngẫm.
Chắc em biết, để hỏi anh những câu hỏi trên, em phải mất bao nhiêu là thời gian, mất bao nhiêu là cuốn sách, biết bao nhiêu người để hỏi. Ấy là chưa kể từ khi em có trí khôn, em phải đi học…rồi học đến đại học… vẫn chưa có một lời giải đáp thoả mãn! Như vậy, trong một giới hạn, một trang giấy, một vài bài học, một vài triết thuyết, cả anh em mình không thể giải quyết một sớm một chiều được.
Ta cùng nhau lấy ví dụ này nhé: em định nghĩa cho anh “triết học” là gì? Thôi định nghĩa “tình yêu” là gì vậy? Em có bao giờ nhìn thấy tình yêu không? Em có bao giờ đem lên cân, cân thử tình yêu của ba mẹ em dành cho em nó nặng mấy kí không? Chắc bây giờ Hà nội đang lạnh lắm, Lạng sơn nơi anh đang ở chỉ có 7oC, em có nhìn thấy cái “lạnh” không?
Ở trên thế gian này, vô số cái không nhìn thấy những nó vẫn tồn tại, hiện hữu như nó đã có. Có điều mấy khi ai để ý đâu. Em là người hạnh phúc vì em đã để ý đến những điều chẳng mấy ai quan tâm vì vô vàn những lí do, và có người họ cho là dở hơi khi tìm hiểu.
Chủ nhật tới là lễ Chúa Hiển linh, anh đang dọn bài chia sẻ với mọi người trong Thánh lễ, và bây giờ anh chia sẻ với em như những người khác.
Lễ Hiển linh, nói nôm na là Thiên Chúa tỏ hiện ra với muôn dân, và nói cho họ biết là có Thiên Chúa.
Chúa hiện ra với loài người như một em bé sơ sinh nằm trong hang đá nghèo hèn. Hơn 2000 năm trôi qua, niềm tin ấy vẫn tồn tại. Không biết có triết thuyết nào tồn tại như vậy không? Chẳng lẽ những người đang tin vào “em bé” ấy một cách mê muội?
Ở Lạng sơn ai cũng biết chuyện ông Ký ở Noọc Tồng, sau khi trở lại đạo trong vòng một tháng, nhà ông có ba người chết. Nếu có Chúa thật tại sao Chúa không cứu gia đình nhà ông, nếu hiểu theo Thiên Chúa là người nhân lành, là Thiên Chúa thương xót?
Em đã thăm những người bệnh nhân ở Bệnh viện phong-da liễu Văn môn, chắc em cũng chưa được họ chất vấn em. Nếu có Chúa, có Phật; Chúa Phật là Đấng thương người, từ bi sao lại để chúng tôi thế này, bị gia đình, cha mẹ, anh em thậm chí con cái bỏ rơi, bị cụt chân cụt tay…? Em trả lời họ thế nào?
Vậy Thiên Chúa em đang tìm kiếm có thật hay không? có phải là Ngài bỏ rơi con người không? Có bỏ rơi em không?
Các triết thuyết cũng như vấn nạn của con người: con người là ở đâu mà ra, chết đi về đâu, cuộc sống này có ý nghĩa gì không…?
Em có thấy ở chỗ nào người ta trả lời cho em một cách rõ ràng không? Hay không cẩn thận cứ cãi nhau như kiểu: quả trứng hay con gà, cái nào có trước.
Có nhiều thứ ở trên đời này chỉ có sống và kinh nghiệm mới cảm thấy, chứ không thể chứng minh một cách rõ ràng như toán học hay vật lý…
Triết học mới đặt ra cho ta câu hỏi nhưng chưa có câu trả lời. Còn những điều em đang học hỏi, giáo lý Công giáo, nói một cách khoa học là Thần học, đó là câu trả lời cho triết học.
Thần học không phải là những giáo điều vu vơ, suy nghĩ không có cơ sở, mà là những giáo lý dựa trên nền tảng Kinh thánh.
Cũng có người cho rằng, những nhà thần học là những triết gia nhưng biết cúi mình, quỳ gối thờ lạy Thiên Chúa, và nhất là biết cầu nguyện. Nói khác đi là những triết gia có đức tin.
Như em nói: Điều trở ngại duy nhất của con khi đến với Công giáo là tính hình thức. Vậy quỳ gối, cúi mình, cầu nguyện có phải là hình thức không?
Chúng ta không thể nào nói: tôi tin, tin lắm, nhưng tôi không thể hiện ra bên ngoài thì làm sao chứng minh rằng mình tin được. Đức tin không thể cân đo đong đếm như vật chất. Vậy theo em chúng ta bày tỏ đức tin của mình ra bằng cách nào?
Như anh đã có lần nói với em: rất nhiều người hay nói: đạo nào cũng giống như đạo nào, đạo nào cũng dạy ăn ngay ở lành! Nếu như vậy anh em mình chẳng phải mất thời gian làm gì để tìm hiểu về đạo, rồi tự nhiên lại bị bao nhiêu người khác cho mình là hâm, là “bệnh nhân vui tính”. Ăn ngay ở lành là luân lý, nhưng đạo Công giáo không chỉ có dạy như vậy, mà dạy chúng ta về một Chân lý: điều mà em đang học hỏi về giáo lý, về một Thiên Chúa…( nói tóm tắt: mến Chúa, yêu người , noi gương Chúa Giêsu). Nếu học về luân lý thì chúng ta khi còn nhỏ đã học môn đạo đức rồi; mà chẳng cần phải học, ai ai cũng biết: không giết người, không trộm cắp, …Như vậy, theo em tuyên xưng một niềm tin vào một Thiên Chúa ta phải làm như thế nào? Có cần phải tuyên xưng không, có cần phải đọc kinh không, có cần phải cúi mình, có cần phải dâng lễ… có cần phải giữ những Luật mà Chúa dạy nên làm không? Đức tin căn bản của người tin đó là làm theo ý muốn của Thiên Chúa chứ không phải là làm theo ý của mình!
Kinh thánh, rất nhiều chỗ nói: Chúa dựng nên loài người và Chúa thương yêu hết mọi người, kể cả Giuđa bán Chúa. Nhưng Chúa tôn trọng tự do con người, đó là điều rất quan trọng. Vì thế, chắc chắn Chúa không bao giờ bỏ rơi em, Giáo hội (Nhà thờ) không bao giờ bỏ rơi em. Chỉ có điều tại sao em không hỏi ngược lại: Em có bỏ rơi Chúa, bỏ rơi Giáo hội (Nhà thờ) không? Em có để cho Chúa, để cho Giáo hội lạc lõng bơ vơ không?
Chẳng lẽ chỉ vì như em nói:Một người vui mừng, hớn hở khi được đọc Lời Chúa nhưng đồng thời cũng ngại ngùng khi tuyên xưng Đức Mẹ Đồng Trinh. Mà Chúa lại bỏ em sao được!
Chẳng lẽ Chúa thương ta, yêu ta, chết vì ta mà em vẫn còn nghi ngờ: các lời cầu nguyện của con có được Thiên Chúa lắng nghe không? Trong khi con cố gắng thi hành Lề Luật của Người, làm theo lời Người dạy, "làm theo ý muốn của Cha ở trên trời" ... thì Thiên Chúa có đoái thương đến con không?
Anh đã nói trên đây, Chúa yêu thương tất cả mọi người, không phân biệt một ai. Thiên Chúa dựng nên mặt trời chẳng hạn, có bao giờ Chúa nói chỉ những người theo Chúa mới được hưởng ánh sáng mặt trời đâu, vì thế câu hỏi của em nó thật đáng yêu và nó buồn cười làm sao:
Chẳng lẽ không có một thái độ trung gian nào dành cho những ai sẵn sàng tuân thủ lời Jesus phán dạy mà chưa sẵn sàng cho việc tuyên xưng Đức Tin sao?
Anh lại phải hỏi em: trên thế giới này có bao nhiêu người chưa tuyên xưng tin vào Jesus? Ở Việt nam mới có 10% dân số theo đạo Công giáo. Thế thì những ai không tin, sau khi chết liệu có vào Hoả ngục hết hay sao? Nếu có một Thượng đế như vậy, luôn đe nẹt, luôn trừng phạt thì anh khuyên em chẳng nên theo làm gì (tất nhiên, Thiên Chúa luôn công bằng khi phán xét). Thiên Chúa luôn mời gọi, Ngài không ép buộc, Ngài luôn yêu thương, tôn trọng tự do của con người. Cố thủ tướng Ấn độ IndiGandi (anh không nhớ chính xác tên của ngài) được tôn vinh là thánh, ông là người rất thích Kinh thánh, nhất là quý những Mối Phúc thật. Nếu ai cũng giống như Chúa Giêsu, và thực hiện những giới răn của Người thì ông theo. Tiếc rằng một lần ông vào một nhà thờ dành riêng cho người da trắng và bị đuổi ra. Ông không chấp nhận hoàn cảnh như thế và cũng không chấp nhận đạo Công giáo có những người như vậy.
Còn em, em có chấp nhận không? Em có tin rằng ông cố thủ tướng có được lên thiên đàng hay không?
Vấn đề đức tin của em còn trở ngại duy nhất đó là Đức Mẹ đồng trinh hay không?
Đây là một vấn nạn đã gây ra bao nhiêu những khủng hoảng và chia rẽ cho những người tin Thiên Chúa.
Nhưng quay trở lại một chút về tin vào Chúa Giêsu: anh nhắc lại: nếu em Tin vào Chúa Giêsu thì phải tin rằng Ngài là Thiên Chúa, nhưng Ngài cũng là con người thật, chứ Ngài không chỉ là thuần thiêng liêng, mà là còn là con người có da, có thịt như ta. Do vậy, đừng bao giờ nghĩ Chúa Giêsu theo kiểu “hồn Trương Ba, da Hàng Thịt”.Vì thế, Ngài được sinh ra như bao người khác, chỉ có điều là sự thụ thai không phải bằng sự ăn ở như người ta, mà là nhờ quyền phép của Thánh Thần. Như vậy, việc Đức Mẹ đồng trinh phải hiểu theo nghĩa thiêng liêng chứ đừng hiểu theo nghĩa vật lý, rằng còn trinh hay không còn!
Anh nói lan man quá, mong em đọc từ từ mà suy gẫm.
Anh không hy vọng rằng trả lời em một cách thật rõ ràng như em muốn. Em thông cảm, dầu sao anh cũng còn có những giới hạn. Chỉ có tình yêu Thiên Chúa mới có thể trả lời rốt ráo cho em mà thôi.
Chúc em luôn khám phá ra tình yêu Thiên Chúa nơi những hoàn cảnh thường ngày.
Cám ơn Hiếu nhiều lắm.
Rất mong em gửi tới anh những ưu tư của em.
Phaolô Nguyễn trung Thiên.
Lạng Sơn, 4-1-2008

2 comments:

Bệnh nhân vui tính said...

Đọc xong bài viết của cha! Con cảm nghiệm thêm được rất nhiều điều về Thiên Chúa! Những thứ vô hình nhưng sự thực vẫn hiện hữu...
Cách cha giải quyết vấn đề quả thực làm con rất bất ngờ, rất gẫn gũi và gọn nhẹ!
Con cám ơn cha nhiều! Bài viết của cha rất hay...

AntonHiep said...

Nói chung là: No Table! Vì quá hay... Chưa bao giờ con khám phá được nhiều hơn những gì cha viết!