Tuesday, September 28, 2010

GIÊSU- NGƯỜI BẠN CỦA TÌNH YÊU

Những lúc buồn, tôi không biết tâm sự cùng với ai cả ngoại trừ Chúa của tôi. Trong những lúc khó khăn của cuộc sống, trong những lúc lòng tôi thấy trống vắng và sao động thì Ngài luôn ở bên tôi. Thực sự lúc đó tôi chẳng biết làm gì ngoại trừ việc than thở: “ Trời ơi! Tôi mệt quá! “. Tôi cảm thấy chán nản và bi quan khủng khiếp. Kể từ lúc biết đọc, biết viết, biết suy nghĩ đến giờ, tôi đã không ít lần rơi vào những khủng hoảng đó. Thật là khó để có thể diễn tả nó hình thù và tính chất như thế nào bởi mỗi lần là một lỗi lầm, một vấp phạm khác nhau. Đôi khi tôi cũng nghĩ tránh làm sao khỏi những sự ấy vì một lẽ đơn giản tôi vốn mang bản chất con người mỏng dòn, yếu đuối và dễ sa ngã. Thú thật rằng tôi đã phải đấu tranh với chính bản thân tôi rất nhiều để có thể chiến thắng nỗi ám ảnh đó bằng cách này hay cách khác. Sau cùng tôi đã nhận ra một người bạn tâm tình, thân thiết đến gần gũi là Chúa Giêsu Kitô- Chúa chúng ta. Gần Ngài tôi cảm thấy tâm hồn mình đuợc bình an và hạnh phúc, sốt sắng và yêu mến đến lạ lùng. Những lúc buồn vui trong cuộc sống, tôi luôn tìm đến với Ngài để tâm sự, sẻ chia và lắng nghe lời Ngài nơi tôi. Tôi biết không phải ai cũng có được cái ơn nghe thấy tiếng Ngài nói trong tâm hồn mỗi chúng ta đâu nhưng cũng không phải là Ngài chưa bao giờ tâm sự với chúng ta cả bởi vì lòng chúng ta nguội lạnh, trai đá, rửng rưng và có quá nhiều toan tính. Ngài luôn yêu mến, gần gũi và đồng hành cùng chúng ta mà chúng ta chẳng hay biết mà chúng ta lại xa lánh, chối bỏ Ngài. chúng ta cứ trong chờ Chúa ban ơn cho chúng ta, cứu độ chúng ta mà chúng ta lại chưa bao giờ cộng tác với Ngài, nghe lời Ngài thì thử hỏi làm sao chúng ta có thể nên thánh được?
Ví như một người bị rơi xuống suối, mong chờ Chúa đến cứu mình nhưng khi cây gỗ trôi cạnh anh ta, anh ta không mảy may bám vào, sợi dây thừng vắt ngang qua suối anh ta không cần cầm lấy để rồi ngậm ngùi chết đuối trong khi Chúa lại dùng chính những khí cụ ấy để giúp anh.
Con người là thế đấy, chỉ thích ăn sẵn mà không muốn bỏ chút công sức nào của mình ra dù là nhỏ bé. Sống kiểu đó có lẽ muôn đời cũng sẽ chỉ chết trong bi quan và trầm luân nơi cõi chết mà thôi !!!
Lạy Chúa kính yêu !
Phải khẳng định một điều rằng: chỉ sống trong tình yêu đích thực con người mới cảm nhận thấy Chúa, thấy ơn lành Chúa ban. thực tại xã hội ngày nay, tình yêu có rất nhiều, rất đa dạng và phong phú nhưng dường như những thứ tình cảm đó được đổi trác, mua bán bằng những đồng tiền, những đồng đô la bất chính. Dường như khi cần tình cảm, họ chỉ cần bỏ tiền ra mua, thật quá dễ dàng!
Con không biết đó có phải là thứ tình yêu mà Chúa ban, Chúa muốn nơi chúng con hay không nữa? Hay đó chẳng qua là thứ tình yêu mơ hồ, nhạt nhẽo, lợi dụng? Chẳng thế mà, dân Chúa thời xưa vì lòng ghen tuông, đố kị mà đóng đinh Chúa trên thập giá khiến Chúa phải đau đớn, gồng mình lên mà cay đắng, xót xa, bi quan và đau khổ.
Còn dân Chúa ngày nay thì sao? Họ không cần cầm búa đóng đinh Chúa trực tiếp vào thập giá như trên đồi Gôn-Gô-Tha ngày xưa nữa, nhưng bằng cách nào đó nhân loại ngày nay cũng đang đóng đinh Chúa vào thập giá không phải một lần, hai lần mà nhiều nhiều lần nữa.
Lạy Chúa, mỗi lần nhìn lên cây thánh giá con thấy con xấu hổ quá vì con là một trong cả biển người tội lỗi đang đóng đinh Chúa vào thập giá. Con xin lỗi Chúa và xin Chúa thứ tha.
Lạy Chúa, nhưng cũng chính nhờ tình yêu vô biên ấy của Chúa mà chúng con được tha tội. Con thấy tự hào vì thánh giá Chúa là biểu tượng của một tình yêu bất diệt.
Giêsu- người bạn của tình yêu. con tự hào khi là con Chúa bởi chúng con tin rằng trong Chúa, tâm hồn chúng con luôn được bình an và yên hàn.
Têrêsa Bùi Hiếu Ngọc
nunngoc2008@yahoo.com

No comments: